Lào là quốc gia duy nhất ở khu vực Đông Nam Á không có biển và cũng là quốc gia có mạch sống lạ lùng, chậm rãi và vô tư lự. Điều này gần như chạm đến gần như mục tiêu hầu hết của các chuyến du lịch – sự bình yên và tạm đi mệt mỏi của cuộc sống ồn ào thường nhật.
Có một lý do mà quốc gia này lúc nào cũng hiền hoà và điềm tĩnh là vì nhịp sống ở đây yên ả và chậm chạp đến đáng kinh ngạc, không ai muốn to tiếng hay bon chen xô bồ – vì “chả để làm gì cả”.
Phần đông dân số ở Lào theo Phật giáo. Thành phố gần như một chiếc đồng hồ. Ngày này qua tháng khác giữ nguyên một nếp sống quy củ. Một trong những sinh hoạt sớm nhất trong ngày là hoạt động khất thực của giới tu hành. Họ đồng loạt rời khỏi chùa vào khoảng 6 giờ sáng.
Sư sãi là một bộ phận cư dân nổi bật của đất nước, một tầng lớp xã hội thuần khiết, biểu tượng của các tín đồ Phật giáo, vào một niềm tin ở một ngày mai tươi sáng không còn khổ đau ở kiếp người. Kẻ bố thí sau khi hoàn thành nhiệm vụ tín ngưỡng của mình vào đầu ngày mới sẽ yên tâm và thấy thanh thản với cuộc đời này hơn.
Những ngôi chùa ở Lào – kể cả ngôi chùa cổ Visounarath được Unesco công nhận là di sản văn hoá của nhân loại đều giản dị, mộc mạc, không cầu kỳ từ đường nét đến kết cấu.
Trang trí nội thất không thật rực rỡ nhưng được khéo léo chạm trổ đầy công phu, toàn tâm toàn ý để trở thành những tác phẩm nghệ thuật tôn giáo thực sự tráng lệ, thiêng liêng, trường tồn cùng thời gian và lịch sử.
Cả thành phố có khoảng 40 ngôi chùa cổ được xây dựng vào các triều đại khác nhau. Tất cả đều là những công trình văn hoá có giá trị nghệ thuật cao.
Thành phố Luang Prabang là một điểm đến của rất nhiều du khách khi đến với Lào thật sự là một đô thị trầm mặc. Đây chắc chắn không phải là nơi dành cho tiệc tùng hay hội hè. Nó yên tĩnh và ung dung một cách đáng kinh ngạc bằng việc tất cả các hàng quán đều đồng loạt đóng cửa lúc 10g đêm.
Lãng du theo từng con phố bằng xe đạp là lý tưởng nhất. Nó sẽ giúp bạn tận hưởng vẻ diễm lệ của một thành phố duyên dáng với các dấu ấn kiến trúc thời Pháp thuộc, tinh tế hoà quyện với nét duyên ngầm Á đông.
Nếu may mắn đến Luangprabang vào mùa lễ hội chúng ta sẽ có cơ hội chứng kiến cả thành phố bừng lên trong màu sắc và âm thanh rộn ràng. Người ta đổ nhau ra đường, kết thành từng dòng người hướng về các trung tâm tín ngưỡng với tâm trạng nhẹ nhàng, hoan hỷ và hoà đồng. Khoảng cách giữa tôn giáo và đời thường gần như mất hẳn. Nó gần gũi và thân tình, thân tình như những gương mặt Lào thân thiện và hiền hoà lúc nào cũng sẵn sàng mỉm cười với ta vậy.
Không chỉ quyến rũ bởi sự yên ả trang nghiêm của một quốc gia sùng Phật giáo, Lào còn là một đất nước của màu xanh núi rừng trùng điệp, của sông suối giăng hàng và của những nét chấm phá thiên nhiên tinh khôi và gợi cảm nhất.
Nếu có cơ hội chinh phục Lào bằng xe máy bạn sẽ rất nhiều lần phải làm thơ trước những dốc đèo hùng vĩ xanh ngút ngàn. Đường quốc lộ vắng vẻ, thoáng đãng, dù đôi chỗ đường còn xấu và nhiều bụi nhưng rõ ràng cảm giác một mình lao đi giữa những dốc đèo là một trải nghiệm thực sự khó quên.
Bạn cũng nên dành thời gian đắm mình trong khung cảnh thiên nhiên của Vang Vieng – một điểm đến thanh bình được nhiều du khách ưa thích.
Vang Vieng nằm bên dòng Nậm Song là một thị tứ khắc vào núi một nét chấm phá duyên dáng của sông xanh, rừng biếc, của hang động huyền bí, hoang vu. Rõ ràng những khung cảnh thiên nhiên như tranh vẽ này chính là điểm thu hút đầu tiên của du khách khi đến với Vang Vieng.
Gối vào sông, tựa lưng vào núi, cái thế sơn thuỷ này làm cho tâm hồn của bạn thấy tự tại hơn bao giờ hết. Những hang động núi đá vôi ở vùng này mang những sắc màu huyền thoại khi được tin rằng là nơi yên nghỉ của những vị thần khiến nhịp tim người lữ khách tự dưng đập chậm hơn thường lệ – một cảm giác yên tĩnh rất tâm linh.
Và thật ra bên cạnh sự yên tĩnh tâm linh đó, du khách tìm đến Vang Vieng cũng là tìm đến một nơi để hoà vào thiên nhiên và những môn thể thao mạo hiểm thú vị.
Dòng Nậm Song hào phóng ôm vào lòng những ghềnh thác và cả những đoạn yên ả thanh bình để thử thách cả một cung đường sông đầy lôi cuốn. Thả chiếc ống trôi theo dòng sông từ thượng nguồn đá vôi để cảm nhận vẻ đẹp sông nước qua từng kẽ nước trôi qua tay.
Nhiều người cũng chọn cách thử thách nhịp tim của mình bằng thuyền kayak vượt thác nguồn, hoặc thả tay, lộn vài vòng trên không trước khi đắm mình xuống dòng nước xanh biếc đầy huyền hoặc của Blue Lagoon ở Tham Phu Kham.
Kết thúc một ngày rã rời cùng sóng nước, vách đá, cảm giác bình yên đến có khi cũng rất giản dị… bằng cách ngồi tĩnh lặng ngắm hoàng hôn xuống trên mặt sông. Và nếu thật sự may mắn, ta sẽ thấy đàn dơi hàng ngàn con bay về các hang động đá vôi như một nét vẽ mực tàu lan ra khắp bầu trời tắt nắng đầy diễm lệ.
Là một quốc gia đậm chất yên bình của sông núi, loài sản vật được tự hào của quốc gia này cũng là một sản vật màu xanh rất thiên nhiên. Loài rong nước màu xanh là một loại thực phẩm rất đặc sắc của người Lào – nó không chỉ là một loại thực phẩm bổ dưỡng mà còn có tác dụng trị được nhiều bệnh nên rất được du khách ưa chuộng.
Loài thực vật hoang dã này sống ở đáy của những nhánh sông, dật dờ theo dòng nước chỉ chờ con người tới mang về. Cách chế biến cũng rất đơn giản, không cầu kỳ, đôi khi chỉ cần chiên nhẹ lên là đã đủ nét gợi cảm của một món ăn bổ dưỡng có khả năng đánh thức mọi giác quan trong ta để thưởng thức. Nó luôn nằm trịnh trọng trong thực đơn của các nhà hàng đặc sản ở Lào và trong danh sách những thứ cần mua khi đến với đất nước chùa Tháp này.
Người Lào có một châm ngôn sống là “Baw pen nyang” tức là “không vấn đề gì”.
Dường như không có gì khiến cho người Lào cảm thấy phiền não và họ cho rằng làm việc nhiều còn khiến đầu óc của bạn mệt mỏi. Đó cũng là một trong những quy chuẩn đặt ra để cho người Lào tránh khỏi những áp lực hàng ngày.
Là du khách, trải nghiệm một đất nước thanh bình, những con người vô lo và thân thiện bậc nhất trên thế giới này âu cũng là một trong những trải nghiệm thật khó quên – trải nghiệm về Lào “không vội vã”.
Nguồn: Tada – Lê Thắng